第一篇:古詩江雪--帶拼音
jiāngxuě江 雪
【作者】柳宗元 【朝代】唐代
qiānshānniǎofēi
ju?千 山 鳥 飛 絕,wànjìngr?nzōng
mia萬 徑 人 蹤 滅。
gūzhōusuōlì
wēng孤 舟 蓑 笠 翁,dúdiàohánjiāng
xuě獨 釣 寒 江 雪。
譯文:所有的山,飛鳥全都斷絕;所有的路,不見人影蹤跡。
江上孤舟,漁翁披蓑戴笠;獨自垂釣,不怕冰雪侵襲。
柳宗元(773年-819年),字子厚,漢族,唐朝河東(今山西運城)人,杰出詩人、哲學家、儒學家乃至成就卓著的政治家,唐宋八大家之一。著名作品有《永州八記》等六百多篇文章,經后人輯為三十卷,名為《柳河東集》。因為他是河東人,人稱柳河東,又因終于柳州刺史任上,又稱柳柳州。柳宗元與韓愈同為中唐古文運動的領導人物,并稱“韓柳”。在中國文化史上,其詩、文成就均極為杰出,可謂一時難分軒輊。
小學必背古詩詞80首(帶拼音)
01 詠鵝
駱賓王
é é é
鵝,鵝,鵝,qū
xiàng xiàng tiān gē
曲
項
向
天
歌。
bái máo fú
lǜ
shuǐ
白
毛
浮
綠
水,hōng zhǎng bō qīng bō
紅 掌
撥
清
波。
02 敕勒歌 北朝民歌
chì lè chuān yīn shān xià
敕 勒 川,陰 山 下。
tiān sì qióng lú lǒng gài sì yě
天 似 穹 廬,籠 蓋 四 野。
tiān cāng cāng yě máng máng 天 蒼 蒼,野 茫 茫,fēng chuī cǎo dī xiàn niú yáng 風 吹 草 低 見 牛 羊。
03 春曉 孟浩然
chūn mián bù jué xiǎo 春 眠 不 覺 曉,chù chù wén tí niǎo 處 處 聞 啼 鳥。
yè lái fēng yǔ shēng 夜 來 風 雨 聲,huā luò zhī duō shǎo 花 落 知 多 少。
04 回鄉偶書 賀知章
shào xiǎo lí jiā lǎo dà huí
少 小 離 家 老 大 回,xiāng yīn wú gǎi bìn máo shuāi 鄉 音 無 改 鬢 毛 衰。
ér tóng xiāng jiàn bù xiāng shí
兒 童 相 見 不 相 識,xiào wèn kè cóng hé chù lái 笑 問 客 從 何 處 來。
05 靜夜思 李白
chuáng qián míng yuè guāng 床 前 明 月 光,yí shì dì shàng shuāng 疑 是 地 上 霜。
jǔ tóu wàng míng yuè
舉 頭 望 明 月,dī tóu sī gù xiāng 低 頭 思 故 鄉。
06 憶江南 白居易
jiāng nán hǎo fēng jǐng jiù céng ān 江 南 好,風 景 舊 曾 諳。
rì chū jiāng huā hóng shèng huǒ
日 出 江 花 紅 勝 火,chūn lái jiāng shuǐ lǜ rú lán 春 來 江 水 綠 如 藍,néng bù yì jiāng nán 能 不 憶 江 南 ?
07 游子吟 孟郊
cí mǔ shǒu zhōng xiàn 慈
母
手
中
線,yóu zǐ shēn shàng yī
游 子
身
上
衣。
lín xíng mì mì féng 臨
行
密
密
縫,yì kǒng chí chí quī
意
恐
遲
遲
歸。
shuí yán cùn cǎo xīn
誰
言
寸
草
心,bào dé sān chūn huī
報
得
三
春
暉 ?
08 古朗月行(節選)李白
xiǎo shí bù shí yuè
小
時 不
識 月,hū zuò bái yù pán 呼
作
白
玉
盤。
yòu yí yáo tái jìng
又 疑
瑤
臺
境,fēi zài qīng yún duān 飛
在 青
云
端。
09 元日 王安石
bào zhú shēng zhōng yī suì chú
爆
竹
聲
中
一 歲
除,chūn fēng sòng nuǎn rù tú sū
春
風
送
暖
入 屠 蘇。qiān mén wàn hù tóng tóng rì
千
門
萬
戶
曈
曈
日,zǒng bǎ xīn táo huàn jiù fú
總
把
新
桃
換
舊 符。登鸛雀樓 王之渙
bái rì yī shān jìn 白 日 依 山 盡,huáng hé rù hǎi liú
黃 河 入 海 流。
yù qióng qiān lǐ mù
欲 窮 千 里 目,gèng shàng yī céng lóu 更 上 一 層 樓。望廬山瀑布 李白
rì zhào xiāng lú shēng zǐ yān 日 照 香 爐 生 紫 煙,yáo kàn pù bù guà qián chuān 遙 看 瀑 布 掛 前 川。
fēi liú zhí xià sān qiān chǐ
飛 流 直 下 三 千 尺,yí shì yín hé luò jiǔ tiān 疑 是 銀 河 落 九 天。早發白帝城 李白
zhāo cí bái dì cǎi yún jiān 朝 辭 白 帝 彩 云 間,qiān lǐ jiāng líng yī rì huán 千 里 江 陵 一 日 還。
liǎng àn yuán shēng tí bù zhù
兩 岸 猿 聲 啼 不 住,qīng zhōu yǐ guò wàn chóng shān 輕 舟 已 過 萬 重 山。江畔獨步尋花 杜甫
huáng sì niáng jiā huā mǎn xī
黃 四 娘 家 花 滿 蹊,qiān duǒ wàn duǎ yā zhī dī
千 朵 萬 朵 壓 枝 低。
liú lián xì dié shí shí wǔ
留 連 戲 蝶 時 時 舞,zì zài jiāo yīng qià qià tí
自 在 嬌 鶯 恰 恰 啼。六月二十七日望湖樓醉書 蘇軾
hēi yún fān mò wèi zhē shān 黑 云 翻 墨 未 遮 山,bái yǔ tiào zhū luàn rù chuán 白 雨 跳 珠 亂 入 船。
juǎn dì fēng lái hū chuī sàn 卷 地 風 來 忽 吹 散,wàng hú lóu xià shuǐ rú tiān 望 湖 樓 下 水 如 天。小池 楊萬里
quán yǎn wú shēng xī xì liú
泉 眼 無 聲 惜 細 流,shù yīn zhào shuǐ ài qíng róu 樹 蔭 照 水 愛 晴 柔。
xiǎo hé cái lù jiān jiān jiǎo 小 荷 才 露 尖 尖 角,cǎo yǒu qīng ting lì shàng tóu 早 有 蜻 蜒 立 上 頭。16 四時田園雜興 范成大
zhòu chū yún tián yè jī má
晝 出 耘 田 夜 績 麻,cūn zhuāng ér nǚ gè dāng jiā
村 莊 兒 女 各 當 家。
tóng sūn wèi jiě gòng gēng zhī
童 孫 未 解 供 耕 織,yě bàng sāng yīn xué zhòng guā
也 傍 桑 陰 學 種 瓜。憫農(其一)李紳
chūn zhòng yī lì sù
春 種 一 粒 粟,qiū shōu wàn kē zǐ
秋 收 萬 顆 子。
sì hǎi wú xián tián 四 海 無 閑 田,nóng fū yóu è sǐ 農 夫 猶 餓 死!憫農(其二)李紳
chú Hé rì dāng wǔ 鋤 禾 日 當 午,hàn dī hé xià tǔ
汗 滴 禾 下 土。
shuí zhī pán zhōng cān 誰 知 盤 中 餐,lì lì jiē xīn kǔ
粒 粒 皆 辛 苦 曉出凈慈寺送林子方 楊萬里
bì jìng xī hú liù yuè zhōng 畢 竟 西 湖 六 月 中,fēng guāng bù yǔ sì shí tóng 風 光 不 與 四 時 同。
jiē tiān lián yè wú qióng bì
接 天 蓮 葉 無 窮 碧,yìng rì hé huā bié yàng hóng 映 日 荷 花 別 樣 紅。絕句 杜甫
chí rì jiāng shān lì 遲 日 江 山 麗,chūn fēng huā cǎo xiāng 春 風 花 草 香。
ní róng fēi yàn zǐ
泥 融 飛 燕 子,shā nuǎn shuì yuān yāng 沙 暖 睡 鴛 鴦。送元二使安西 王維
wèi chéng zhāo yù yì qīng chén 渭 城 朝 雨 浥 輕 塵,kè shè qīng qīng liǔ sè xīn 客 舍 青 青 柳 色 新。
quàn jūn gēng jìn yī bēi jiǔ
勸 君 更 盡 一 杯 酒,xī chū yáng guān wú gù rén 西 出 陽 關 無 故 人。賦得古原草送別 白居易
lí lí yuán shàng cǎo 離 離 原 上 草,yì suì yì kū róng 一 歲 一 枯 榮。
yě huǒ shāo bù jìn 野 火 燒 不 盡,chūn fēng chuī yòu shēng 春 風 吹 又 生。
yuǎn fāng qīn gǔ dào 遠 芳 侵 古 道,qíng cuì jiē huāng chéng 晴 翠 接 荒 城,yòu sòng wáng sūn qù
又 送 王 孫 去,qī qī mǎn bié qíng 萋 萋 滿 別 情。鹿柴 王維
kōng shān bù jiàn rén 空 山 不 見 人,dàn wén rén yǔ xiǎng 但 聞 人 語 響。
fǎn yǐng rù shēn lín 返 景 入 深 林,fù zhào qīng tái shàng 復 照 青 苔 上。涼州詞 王翰
pú táo měi jiǔ yè guāng běi 葡 萄 美 酒 夜 光 杯,yú yǐn pí pā mǎ shàng cuī
欲 飲 琵 琶 馬 上 催。
zuì wò shā chǎng jūn mò xiào 醉 臥 沙 場 君 莫 笑,gǔ lái zhēng zhàn jǐ rén huí
古 來 征 戰 幾 人 回 ? 別董大 高適
qiān lǐ huáng yún bái rì xūn 千 里 黃 云 白 日 曛,běi fēng chuī yàn xuě fēn fēn 北 風 吹 雁 雪 紛 紛。
mò chóu qián lù wú zhī jǐ
莫 愁 前 路 無 知 己,tiān xià shuí rén bù shí jūn 天 下 誰 人 不 識 君。出塞 王昌齡
qín shí míng yuè hàn shí guān 秦 時 明 月 漢 時 關,wàn lǐ cháng zhēng rén wèi huán 萬 里 長 征 人 未 還。
dàn shǐ lóng chéng fēi jiàng zài 但 使 龍 城 飛 將 在,bù jiào hú mǎ dù yīn shān 不 教 胡 馬 度 陰 山。望天門山 李白
tiān mén zhōng duàn chǔ jiāng kāi 天 門 中 斷 楚 江 開,bì shuǐ dōng liú zhì cǐ huí
碧 水 東 流 至 此 回。
liǎng àn qīng shān xiāng duì chū
兩 岸 青 山 相 對 出,gū fān yí piàn rì biān lái 孤 帆 一 片 日 邊 來。28 山行 杜牧
tiān mén zhōng duàn chǔ jiāng kāi 天 門 中 斷 楚 江 開,bì shuǐ dōng liú zhì cǐ huí
碧 水 東 流 至 此 回。
liǎng àn qīng shān xiāng duì chū
兩 岸 青 山 相 對 出,gū fān yí piàn rì biān lái 孤 帆 一 片 日 邊 來。長歌行 漢樂府
qīng qīng yuán zhōng kuí
青 青 園 中 葵,zhāo lù dài rì xī
朝 露 待 日 晞。
yáng chūn bù dé zé
陽 春 布 德 澤,wàn wù shēng guāng huī
萬 物 生 光 輝。
cháng kǒng qiū jié zhì
常 恐 秋 節 至,kūn huáng huā yè shuāi 焜 黃 華 葉 衰。
bǎi chuān dōng dào hǎi 百 川 東 到 海,hé shí fù xī guī
何 時 復 西 歸 ?
shào zhuàng bù nǔ lì
少 壯 不 努 力,lǎo dà tú shāng bēi 老 大 徒 傷 悲。絕句 杜甫
liǎng gè huáng lí míng cuì liǔ
兩 個 黃 鸝 鳴 翠 柳,yī háng bái lù shàng qīng tiān 一 行 白 鷺 上 青 天。
chuāng hán xī lǐng qiān qiū xuě
窗 含 西 嶺 千 秋 雪,mén bó dōng wú wàn lǐ chuán 門 泊 東 吳 萬 里 船。31 竹里館 王維
dú zuò yōu huáng lǐ
獨 坐 幽 篁 里,tán qín fù cháng xiào 彈 琴 復 長 嘯。
shēn lín rén bù zhī
深 林 人 不 知,míng yuè lái xiāng zhào 明 月 來 相 照。
梅花 王安石
qiáng jiǎo shù zhī méi 墻 角 樹 枝 梅,líng hán dú zì kāi 凌 寒 獨 自 開。
yáo zhí bù shì xuǎ
遙 知 不 是 雪,wèi yǒu àn xiāng lái 為 有 暗 香 來。
石灰吟 于謙
qiān chuí wàn jī chū shēn shān 千 錘 萬 擊 出 深 山,liè huǒ fén shāo ruò děng xián 烈 火 焚 燒 若 等 閑。
fěn shēn suì gǔ hún bù pà
粉 身 碎 骨 渾 不 怕,yào liú qīng bái zài rén jiān 要 留 清 白 在 人 間。
九月九日憶山東兄弟 王維
dú Zài yì xiāng wéi yì kè
獨 在 異 鄉 為 異 客,měi Féng jiā jié bèi sī qīn 每 逢 佳 節 倍 思 親。
yáo Zhī xiōng dì dēng gāo chù
遙 知 兄 弟 登 高 處,biàn Chā zhū yú shāo yì rén 遍 插 茱 萸 少 一 人。
七步詩 曹植
zhǔ dòu rán dòu qí 煮 豆 燃 豆 萁,lù chǐ yǐ wéi zhī
漉 豉 以 為 汁。
qí zài fǔ xià rán 萁 在 釜 下 燃,dòu zài fù zhōng qì
豆 在 釜 中 泣。
běn shì tóng gēn shēng 本 是 同 根 生,xiāng jiān hé tài jí
相 煎 何 太 急。
望洞庭 劉禹錫
hú guāng Qiū yuè liǎng xiāng hé
湖 光 秋 月 兩 相 和,tán miàn Wú fēng jìng wèi mó
潭 面 無 風 鏡 未 磨。
yáo wàng Dòng tíng shān shuǐ cuì 遙 望 洞 庭 山 水 翠,bái yín Pán lǐ yī qīng luó
白 銀 盤 里 一 青 螺。
惠崇《春江曉景》 蘇軾
zhú wài Táo huā sān liǎng zhī
竹 外 桃 花 三 兩 枝,chūn jiāng shuǐ nuǎn yā xiān zhī
春 江 水 暖 鴨 先 知。
lóu hāo mǎn dì lú yá duǎn 蔞 蒿 滿 地 蘆 芽 短,zhèng shì hé tún yù shàng shí
正 是 河 豚 欲 上 時。
題西林壁 蘇軾
héng kàn Chéng lǐng cè chéng fēng 橫 看 成 嶺 側 成 峰,yuǎn jìn Gāo dī gè bù tóng 遠近高 低 各 不 同。
bù shí Lú shān zhēn miàn mù
不 識 廬 山 真 面 目,zhǐ yuán Shēn zài cǐ shān zhōng 只 緣 身 在 此 山 中。
樂游原 李商隱 xiàng wǎn yì bù shì
向 晚 意 不 適,qū chē dēng gǔ yuán 驅 車 登 古 原。
xī yáng wú xiàn hǎo 夕 陽 無 限 好,zhǐ shì jìn huāng hūn 只 是近黃 昏!
贈汪倫 李白
xiàng wǎn yì bù shì
向 晚 意 不 適,qū chē dēng gǔ yuán 驅 車 登 古 原。
xī yáng wú xiàn hǎo 夕 陽 無 限 好,zhǐ shì jìn huāng hūn 只 是近黃 昏!
黃鶴樓送孟浩然之廣陵 李白
gù Rén xī cí huáng hè lóu 故 人 西 辭 黃 鶴 樓,yān huā sān yuè xià yáng zhōu 煙 花 三 月 下 揚 州。
gū Fān yuǎn yǐng bì kōng jìn 孤 帆 遠 影 碧 空 盡,wéi jiàn cháng jiāng tiān jì liú
惟 見 長 江 天 際 流。
塞下曲 盧綸
jín àn cǎo jīng fēng 林 暗 草 驚 風,jiāng jūn yè yǐn gōng 將 軍 夜 引 弓。
píng míng xún bái yǔ
平明 尋 白 羽,mò zài shí léng zhōng 沒 在 石 棱 中。
浪淘沙 劉禹錫
jiǔ qū Huáng hé wàn lǐ shā
九 曲 黃 河 萬 里 沙,làng táo Fēng bǒ zì tiān yá 浪 淘 風 簸 自 天 涯。
rú jīn Zhí shàng yín hé qù
如 今 直 上 銀 河 去,tóng dào Qiān niú zhī nǚ jiā
同 到 牽 牛 織 女 家。
漁歌子 張志和
xī sài Shān qián bái lù fēi 西 塞 山 前 白 鷺 飛,táo huā Liú shuǐ guì yú féi 桃 花 流 水 鱖 魚 肥。
qīng ruò Lì lǜ suō yī
青 箬 笠,綠 蓑 衣,xié fēng Xì yǔ bù xū guī
斜 風 細 雨 不 須 歸。
江雪 柳宗元
qiān Shān niǎo fēi jué
千 山 鳥 飛 絕,wàn jìng rén zōng miè
萬 徑 人 蹤 滅。
gū zhōu suō lì wēng 孤 舟 蓑 笠 翁,dú diào hán jiāng xuě
獨 釣 寒 江 雪。
游園不值 葉紹翁
yīng lián Jī chǐ yìn cāng tái 應 憐 屐 齒 印 蒼 苔,xiǎo kòu chái fēi jiǔ bù kāi 小 扣 柴 扉 久 不 開。
chūn sè mǎn yuán guān bù zhù
春 色 滿 園 關 不 住,yī zhī hóng xìng chū qiáng lái 一 枝 紅 杏 出 墻 來。
逢雪宿芙蓉山主人 劉長卿
rì mò cāng shān yuǎn 日 暮 蒼 山 遠,tiān hán bái wū pín 天 寒 白 屋 貧。
chái mén wén quǎn fèi 柴 門 聞 犬 吠,fēng xuě yè guī rén 風 雪 夜 歸 人。
竹石 鄭燮
yǎo dìng qīng shān bù fàng sōng 咬 定 青 山 不 放 松,lì gēn yuán zài pò yán zhōng 立 根 原 在 破 巖 中。
qiān mó wàn jī hái jiān jìn 千 磨 萬 擊 還 堅 勁,rèn ěr dōng xī nán běi fēng 任 爾 東 西 南 北 風。
獨坐敬亭山 李白
zhòng niǎo gāo fēi jìn 眾 鳥 高 飛 盡,gū yún dù qù xián 孤 云 獨 去 閑。
xiāng kàn liǎng bù yàn 相 看 兩 不 厭,zhǐ yǒu jìng tíng shān 只 有 敬 亭 山。
楓橋夜泊 張繼
yuè luò Wū tí shuāng mǎn tiān 月 落 烏 啼 霜 滿 天,jiāng fēng yú huǒ duì chóu mián 江 楓 漁 火 對 愁 眠。
gū sū chéng wài hán shān sì
姑 蘇 城 外 寒 山 寺,yè bàn zhōng shēng dào kè chuán 夜 半 鐘 聲 到 客 船。
尋隱者不遇 賈島
sōng xià wèn tóng zǐ
松 下 問 童 子,yán shī cǎi yào qù 言 師 采 藥 去。
zhǐ zài cǐ shān zhōng 只 在 此 山 中,yún shēn bù zhī chù
云 深 不 知 處。52 墨梅 王冕
wú jiā xǐ yàn chí tóu shù
吾 家 洗 硯 池 頭 樹,gè gè huā kāi dàn mò hén 個 個 花 開 淡 墨 痕。
bù yào rén kuā hǎo yán sè
不 要 人 夸 好 顏 色,zhǐ liú qīng qì mǎn qián kūn 只 留 清 氣 滿 乾 坤。
詠柳 賀知章
bì yù zhuāng chéng yī shù gāo 碧 玉 妝 成 一 樹 高,wàn tiáo chuí xià lǜ sī tāo 萬 條 垂 下 綠 絲 絳。
bù zhī xì yè shuí cái chū
不 知 細 葉 誰 裁 出,èr yuè chūn fēng sì jiǎn dāo 二 月 春 風 似 剪 刀。
清明 杜牧
qīng míng shí jié yǔ fēn fēn 清 明 時 節 雨 紛 紛,lù shàng xíng rén yù duàn hún 路 上 行 人 欲 斷 魂。
jiè wèn jiǔ jiā hé chù yǒu 借 問 酒 家 何 處 有,mù tóng yáo zhǐ xìng huā cūn 牧 童 遙 指 杏 花 村。
寒食 韓翃
chūn chéng wú chù bù fēi huā
春 城 無 處 不 飛 花,hán shí dōng fēng yù liǔ xié
寒 食 東 風 御 柳 斜。
rì mò hàn gōng chuán là zhú
日 暮 漢 宮 傳 蠟 燭,qīng yān sàn rù wǔ hóu jiā
輕 煙 散 入 五 侯 家。
春日 朱熹
shèng rì xún fāng sì shuǐ bīn 勝 日 尋 芳 泗 水 濱,wú biān guāng jǐng yī shí xīn 無 邊 光 景 一 時 新。
děng xián shí dé dōng fēng miàn 等 閑 識 得 東 風 面,wàn zǐ qiān hóng zǒng shì chūn 萬 紫 千 紅 總 是 春。
宿建德江 孟浩然
yí zhōu bó yān zhǔ
移 舟 泊 煙 渚,rì mù kè chóu xīn 日 暮 客 愁 新。
yě kuàng tiān dī shù
野 曠 天 低 樹,jiāng qīng yuè jìn rén 江 清 月近人。
飲湖上初晴后雨 蘇軾
shuǐ guāng jiàn yàn qíng fāng hǎo 水 光 瀲 滟 晴 方 好,shān sè kōng méng yǔ yì qí
山 色 空 濛 雨 亦 奇。
yì bǎ xī hú bǐ xī zǐ
欲 把 西 湖 比 西 子,dàn zhuāng nóng mǒ zǒng xiāng yí
淡 妝 濃 抹 總 相 宜。
從軍行 王昌齡
qīng hǎi cháng yún àn xuě shān 青 海 長 云 暗 雪 山,gū chéng yáo wàng yù mén guān 孤 成 遙 望 玉 門 關。
huáng shā bǎi zhàn chuān jīn jiǎ
黃 沙 百 戰 穿 金 甲,bù pò lǒu lán zhōng bù huán 不 破 樓 蘭 終 不 還。
涼州詞 王之渙
huáng hé yuǎn shàng bái yún jiān 黃 河 遠 上 白 云 間,yī piàn gū chéng wàn rèn shān 一 片 孤 城 萬 仞 山。qiāng dí hé xū yuàn yáng liǚ
羌 笛 何 須 怨 楊 柳,chūn fēng bù dù yù mén guān 春 風 不 度 玉 門 關。
秋浦歌 李白
bái fà sān qiān zhàng 白 發 三 千 丈,yuán chóu sì gè cháng 緣 愁 似 個 長。
bù zhī míng jìng lǐ 不 知 明 鏡 里,hé chù dé qiū shuāng 何 處 得 秋 霜。
商山早行 溫庭筠
chén qǐ dòng zhēng duó
晨 起 動 征 鐸,kè xíng bēi gù xiāng 客 行 悲 故 鄉。
jī shēng máo diàn yuè
雞 聲 茅 店 月,rén jì bǎn qiáo shuāng 人 跡 板 橋 霜。
hú yè luò shān lù
槲 葉 落 山 路,zhǐ huā míng yì qiáng 枳 花 明 驛 墻。
yīn sī dù líng mèng 因 思 杜 陵 夢,fú yàn mǎn huí táng 鳧 雁 滿 回 塘。
芙蓉樓送辛漸 王昌齡
hán yǔ lián jiāng yè rù wú
寒 雨 連 江 夜 入 吳,píng míng sòng kè chǔ shān gū
平明 送 客 楚 山 孤。
luò yáng qīn yǒu rú xiāng wèn 洛 陽 親 友 如 相 問,yí piàn bīng xīn zài yù hú
一 片 冰 心 在 玉 壺。64 江南逢李龜年 杜甫
qí wáng zhái lǐ xún cháng jiàn 岐 王 宅 里 尋 常 見,cuī jiǔ táng qián jǐ dù wén 崔 九 堂 前 幾 度 聞。
zhèng shì jiāng nán hǎo fēng jǐng 正 是 江 南 好 風 景,luò huā shí jié yòu féng jūn 落 花 時 節 又 逢 君。
滁州西澗 韋應物
dú lián yōu cǎo jiàn biān shēng 獨 憐 幽 草 澗 邊 生,shàng yǎu huáng lí shēn shù míng 上 有 黃 鸝 深 樹 鳴。
chūn cháo dài yǔ wǎn lái jí
春 潮 帶 雨 晚 來 急,yě dù wú rén zhōu zì héng 野 渡 無 人 舟 自 橫。
烏衣巷 劉禹錫
zhū què qiáo biān yě cǎo huā
朱 雀 橋 邊 野 草 花,wū yī xiàng kǒu xī yáng xié
烏 衣 巷 口 夕 陽 斜。
jiù shí wáng xiè táng qián yàn 舊 時 王 謝 堂 前 燕,fēi rù xún cháng bǎi xìng jiā 飛 入 尋 常 百 姓 家。
江南春 杜牧
qiān lǐ yīng tí lǜ yìng hóng 千 里 鶯 啼 綠 映 紅,shuǐ cūn shān guō jiǔ qí fēng 水 村 山 郭 酒 旗 風。
nán cháo sì bǎi bā shí sì
南 朝 四 百 八 十 寺,duō shǎo lóu tái yān yǔ zhōng 多 少 樓 臺 煙 雨 中。
竹枝詞 劉禹錫
yáng liǔ qīng qīng jiāng shuǐ píng 楊 柳 青 青 江 水平,wén láng jiāng shàng chàng gē shēng 聞 郎 江 上 唱 歌 聲。
dōng biān rì chū xī biān yǔ
東 邊 日 出 西 邊 雨,dào shì wú qíng què yǎu qíng 道 是 無 晴 卻 有 晴。
秋夕 杜牧
yín zhú qiū guāng lěng huà píng 銀 燭 秋 光 冷 畫 屏,qīng luó xiǎo shàn pū liú yíng 輕 羅 小 扇 撲 流 螢。
tiān jiē yè sè liáng rú shuǐ
天 階 夜 色 涼 如 水,zuò kàn qiān niú zhī nǔ xīng 坐 看 牽 牛 織 女 星。
贈花卿 杜甫
jǐn chéng sī guǎn rì fēn fēn 錦 城 絲 管 日 紛 紛,bàn rù jiāng fēng bàn rù yún 半 入 江 風 半 入 云。
cǐ qǔ zhǐ yīng tiān shàng yǒu 此 曲 只 應 天 上 有,rén jiān néng dé jǐ huí wén 人 間 能 得 幾 回 聞。
題臨安邸 林升
shān wài Qīng shān lóu wài lóu 山 外 青 山 樓 外 樓,xī hú Gē wǔ jǐ shí xiū
西 湖 歌 舞 幾 時 休。
nuǎn fēng xūn dé yóu rén zuì
暖 風 熏 得 游 人 醉,zhí bǎ háng zhōu zuò biàn zhōu 直 把 杭 州 作 汴 州。
朝天子?詠喇叭 王磐
lǎ bā suǒ nà
喇 叭,嗩 吶,qǔ ér xiǎo qiāng ér dà 曲 兒 小,腔 兒 大。guān chuán wǎng lái luàn rú má
官 船 往 來 亂 如 麻,quán zhàng nǐ tái shēn jià
全 仗 你 抬 身 價。
jūn tīng le jūn chóu 軍 聽 了 軍 愁,mín tīng le mín pà
民 聽 了 民 怕,nǎ lǐ qù biàn shén me zhēn gòng jiǎ
哪 里 去 辨 什 么 真 共 假 ?
yǎn jiàn de chuī fān le zhè jiā
眼 見 的 吹 翻 了 這 家,chuī shāng le nà jiā
吹 傷 了 那 家,zhǐ chuī de shuǐ jìn é fēi bà
只 吹 的 水 盡 鵝 飛 罷!
示兒 陸游
sǐ qù yuán zhī wàn shì kōng 死 去 元 知 萬 事 空,dàn bēi bù jiàn jiǔ zhōu tóng 但 悲 不 見 九 州 同。
wáng shī běi dìng zhōng yuán rì
王 師 北 定 中 原 日,jiā jì wú wàng gào nǎi wēng 家 祭 無 忘 告 乃 翁。
秋夜將曉出籬門迎涼有感 陸游
sān wàn lǐ hé dōng rù hǎi 三 萬 里 河 東 入 海,wǔ qiān rèn yuè shàng mó tiān 五 千 仞 岳 上 摩 天。
yí mín lèi jìn hú chén lǐ
遺 民 淚 盡 胡 塵 里,nán wàng wáng shī yòu yī nián 南 望 王 師 又 一 年。
菩薩蠻?書江西造口壁 辛棄疾
yù gū tái xià qīng jiāng shuǐ
郁 孤 臺 下 清 江 水,zhōng jiān duō shǎo xíng rén lèi 中 間 多 少 行 人 淚。xī běi wàng cháng ān 西 北 望 長 安,kě lián wú shù shān 可 憐 無 數 山。
qīng shān zhē bù zhù
青 山 遮 不 住,bì jìng dōng liú qù
畢 竟 東 流 去。
jiāng wǎn zhèng chóu yú
江 晚 正 愁 余,shān shēn wén zhè gū
山 深 聞 鷓 鴣。
夏日絕句 李清照
shēng dāng zuò rén jié
生 當 作 人 杰,sǐ yì wéi guǐ xióng 死 亦 為 鬼 雄。
zhì jīn sī xiàng yǔ
至 今 思 項 羽,bù kěn guò jiāng dōng 不 肯 過 江 東。
泊船瓜州 王安石
jīng kǒu guā zhōu yī shuǐ jiān 京 口 瓜 洲 一 水 間,zhōng shān zhǐ gé shù chóng shān 鐘 山 只 隔 數 重 山。
chūn fēng yòu lǜ jiāng nán àn 春 風 又 綠 江 南 岸,míng yuè hé shí zhào wǒ huán 明 月 何 時 照 我 還 ?
聞官軍收河南河北 杜甫
jiàn wài hū chuán shōu jì běi 劍 外 忽 傳 收 薊 北,chū wén tì lèi mǎn yī shāng 初 聞 涕 淚 滿 衣 裳。
què kàn qī zǐ chóu hé zài 卻 看 妻 子 愁 何 在,màn juǎn shī shū xǐ yù kuáng 漫 卷 詩 書 喜 欲 狂。bái rì fàng gē xū zòng jiǔ
白 日 放 歌 須 縱 酒,qīng chūn zuò bàn hǎo huán xiāng 青 青 作 伴 好 還 鄉。
jì cóng bā xiá chuán wū xiá
即 從 巴 峽 穿 巫 峽,biàn xià xiāng yáng xiàng luò yáng 便 下 襄 陽 向 洛 陽。
春夜喜雨 杜甫
hǎo yǔ zhī shí jié
好 雨 知 時 節,dāng chūn nǎi fā shēng 當 春 乃 發 生。
suí fēng qián rù yè
隨 風 潛 入 夜,rùn wù xì wú shēng 潤 物 細 無 聲。
yě jìng yún jù hēi 野 徑 云 俱 黑,jiāng chuán huǒ dú míng 江 船 火 獨 明。
xiǎo kàn hóng shī chù
曉 看 紅 濕 處,huā zhòng jǐn guān chéng 花 重 錦 官 城。
己亥雜詩 龔自珍
jiǔ zhōu Shēng qì shì fēng léi 九 州 生 氣 恃 風 雷,wàn mǎ qí yīn jiū kě āi 萬 馬 齊 喑 究 可 哀。
wǒ quàn tiān gōng chóng dǒu sǒu 我 勸 天 公 重 抖 擻,bù jū yī gé jiàng rén cái 不 拘 一 格 降 人 才。
第二篇:帶拼音古詩
xiǎo chí sòng yáng wàn lǐ 63小池(宋)楊萬里
quán yǎn wú shēng xī xì liú 泉眼無聲惜細流,shù yīn zhào shuǐ ài qíng róu 樹陰照水愛晴柔。
xiǎo hé cái lòu jiān jiān jiǎo 小荷才露尖尖角,zǎo yǒu qīng tíng lì shàng t?u 早有蜻蜓立上頭。
譯文:
泉眼悄無聲是珍惜細細的水流,樹陰映水面是它喜歡晴日的溫柔。小小的嫩荷剛露出緊裹的葉尖,早飛來可愛的蜻蜓站立在上頭。
Xiǎo chū jìng cí sì song lín zǐ fāng sòng
yáng wàn lǐ
64曉出凈慈寺送林子方(宋)楊萬里 bì jìng xī hú liù yuè zhōng 畢竟西湖六月中,fēng guāng bú yǔ sì shí tong 風光不與四時同。
jiē tiān lián yè wú qióng bì 接天蓮葉無窮碧,yìng rì h? huā bi? yang h?ng 映日荷花別樣紅。
譯文: 到底還是六月的西湖最美,風光與其他時候大不相同。蓮葉接天一望無際的碧綠,荷 花映日呈現出異樣嬌紅。
chūn rì sòng zhū xī 65春日(宋)朱熹
shang rì xún fāng sì shuǐ bīn 勝日尋芳泗水濱,wú biān guāng jǐng yì shí xīn 無邊光景一時新。
děng xián shí d? dōng fēng miàn 等閑識得東風面,wàn zǐ qiān h?ng zǒng shì chūn 萬紫千紅總是春。
譯文: 在一個春光明媚的美好日子觀花賞草來到泗水邊,只見無邊無際的風光景物一時間都換了新顏。無論什么地方都可以看出春風的面貌,春風吹得百花開放,萬紫千紅到處都是春天的景致。
guān shū yǒu gǎn sòng zhū xī 66觀書有感
(宋)朱熹 bàn mǔ fāng tang yī jiàn kāi 半畝方塘一鑒開,tiān guāng yún yǐng gòng pái huái 天光云影共徘徊。wan qú nà d? qīng rú xǔ 問渠那得清如許?
w?i yǒu yuán t?u hu? shuǐ lái 為有源頭活水來。
譯文: 半畝大的方形池塘像一面鏡子一樣被打開,天空的光彩和浮云的影子一起映入水塘,不停的晃動,充滿生機和活力。要問為何那方塘的水會這樣清澈呢?是因為有那永不枯竭的源頭為它源源不斷地輸送活水啊。
tí lín ān dǐ sòng lín shēng 67題臨安邸(宋)林升 shān wài qīng shān l?u wài l?u 山外青山樓外樓,xī hú gē wǔ jǐ shí xiū 西湖歌舞幾時休?
nuǎn fēng xūn d? y?u r?n zuì 暖風熏得游人醉,zhí bǎ háng zhōu zu? biàn zhōu 直把杭州做汴州。
譯文:山外有青山樓外有樓,西湖的歌舞何時方休?暖風把游人熏得陶醉,簡直把杭州當作汴州。
yóu yuán bù zhí sòng yè shào wēng 68游園不值(宋)葉紹翁 yìng lián jī chǐ yìn cāng tái 應憐屐齒印蒼苔,xiǎo k?u chái fēi jiǔ bù kāi 小扣柴扉久不開。
chūn sa mǎn yuán guān bù zhù 春色滿園關不住,yì zhī h?ng xìng chū qiáng lái 一枝紅杏出墻來。
譯文:詩人去朋友家游園看花,長滿蒼苔的路上遍印著詩人木屐釘齒的痕跡,敲了半天柴門,沒有人來開。詩人從露在墻頭的一枝杏花想象出滿園的春色,說園門雖然關得緊,春色卻是關不住的啊!
xiāng cūn sì yuè sòng wēng juǎn 69鄉村四月(宋)翁卷
lǜ biàn shān yuán bái mǎn chuān 綠遍山原白滿川,zǐ guī shēng lǐ yǔ rú yān 子規聲里雨如煙。
Xiāng cūn sì yua xián r?n shǎo 鄉村四月閑人少,cái liǎo cán sāng y?u chā tián 才了蠶桑又插田。
譯文:山坡原野一片蔥蘢,而稻田里的水色與天光相輝映,滿目亮白,杜鵑聲聲啼叫,天空中煙雨蒙蒙。四月到了,農民都開始忙農活,沒有人閑著,剛結束了桑蠶的事又要插秧了。
mò méi yuán wáng miǎn 70墨梅(元)王冕 wǒ jiā xǐ yàn chí tóu shù 我家洗硯池頭樹,duǒ duǒ huā kāi dàn mò hén 朵朵花開淡墨痕。
bú yào rén kuā yán sè hǎo 不要人夸顏色好,zhǐ liú qīng qì mǎn qián kūn 只留清氣滿乾坤。
譯文:畫中小池邊的梅樹,花朵盛開,朵朵梅花都是用淡淡的墨水點染而成的。它由淡墨畫成,外表雖然并不嬌妍,但具有神清骨秀、高潔端莊、幽獨超逸的內在氣質;它不想用鮮艷的色彩去吸引人,討好人,求得人們的夸獎,只愿散發一股清香,讓它留在天地之間。
shí huī yín míng yú qiān 71石灰吟(明)于謙
qiān chuí wàn záo chū shēn shān 千錘萬鑿出深山,liè huǒ fén shāo ruò děng xián 烈火焚燒若等閑,fěn shēn suì gǔ hùn bú pà 粉身碎骨渾不怕,yào liú qīng bái zài r?n jiān 要留清白在人間。
譯文: 石頭是經過千萬次錘打才從深山里開采出來,把熊熊烈火的焚燒當作很平常的一件事。就算粉身碎骨都不怕,因為要一身清白留在人間。
zhú shí qīng zhèng xiè 72竹石(清)鄭燮
yǎo dìng qīng shān bù fàng sōng 咬定青山不放松,lì gēn yuán zài pò yán zhōng 立根原在破巖中。
qiān mó wàn jī hái jiān jìn 千磨萬擊還堅勁,ran ěr dōng xī nán běi fēng 任爾東西南北風。
譯文: 竹子抓住青山一點也不放松,它的根牢牢地扎在巖石縫中。經歷成千上萬次的折磨和打擊,不管是酷暑的東南風,還是嚴冬的西北風,它都經受得住,仍然堅韌挺拔,頑強地生存著。
suǒ jiàn qīng yuán méi 73所見(清)袁枚
mù tóng qí huáng niú gē shēng zhèn lín yuè 牧童騎黃牛,歌聲振林樾。
yì yù bǔ míng chán hū rán bì kǒu lì 意欲捕鳴蟬,忽然閉口立。
譯文: 牧童騎在黃牛背上,嘹亮的歌聲在林中回蕩。忽然想要捕捉樹上鳴叫的知了,就馬上停止唱歌,一聲不響地站立在樹下。
cūn jū qīng gāo dǐng 74村居(清)高鼎
cǎo zhǎng yīng fēi èr yuè tiān 草長鶯飛二月天,fú dī yǎng liǔ zuì chūn yān 拂堤楊柳醉春煙。
ér tóng sàn xué guī lái zǎo 兒童散學歸來早,máng chan dōng fēng fàng zhǐ yuān 忙趁東風放紙鳶。
譯文: 農歷二月,村子前后青草漸漸發芽生長,黃鶯飛來飛去。楊柳披著長長的綠枝條,隨風擺動,好像在輕輕地撫摸著堤岸。在水澤和草木間蒸發的水氣,煙霧般地凝聚著。楊柳似乎為這濃麗的景色所迷醉了。村里的孩子們放學以后,一路上沒什么耽擱,回家挺早,趕忙趁著東風勁吹的時機,把風箏放上藍天。
jǐ hài zá shī qīng gōng zì zhēn 75己亥雜詩(清)龔自珍 hào dàng lí chóu bái rì xié 浩蕩離愁白日斜,yín biān dōng zhǐ jí tiān yá 吟鞭東指即天涯。
luò hóng bú shì wú qíng wù 落紅不是無情物,huà zuò chūn ní gèng hù huā 化作春泥更護花。譯文: 浩浩蕩蕩的離別愁緒向著日落西斜的遠處延伸, 馬鞭向東舉起這一起身,從此就是天涯海角了。我辭官歸鄉,有如從枝頭上掉下來的落花,但它卻不是無情之物,化成了泥土,還能起著培育下一代的作用。
第三篇:江雪古詩
江雪
【唐】柳宗元
千山鳥飛絕,萬徑人蹤滅。
孤舟蓑笠翁,獨釣寒江雪。
第四篇:柳宗元《江雪》拼音
jiāng xuě 江雪
zuò zhě :liǔ zōng yuán 作者:柳宗元
qiān shān niǎo fēi ju?,wàn jìng r?n zōng mia。千山鳥飛絕,萬徑人蹤滅。
gū zhōu suō lì wēng,dú diào hán jiāng xuě。孤舟蓑笠翁,獨釣寒江雪。
第五篇:江雪(帶拼音)
江雪 柳宗元
qiān Shān 千 山 wàn jìng 萬 徑 gū zhōu 孤 舟 dú diào 獨 釣
niǎo fēi 鳥 飛 r?n zōng 人 蹤 suō lì 蓑 笠 hán jiāng 寒
江
ju?
絕,mia
滅。wēng
翁,xuě
雪。